Tại một ngôi làng nhỏ hẻo lánh quanh năm lạnh giá đầy tuyết trắng, con người nơi đây phải chống chọi với thiên nhiên khắc nhiệt, ấy vậy mà họ vẫn tồn tại hàng ngàn năm nay qua nhiều thế hệ, vượt thử thách khắc nghiệt của thiên nhiên.
Trong làng có một giáo sư, người được tất cả cư dân kính trọng, ông đã đào tạo rất nhiều lứa học trò là con em của cư dân trong làng, gieo những hạt mầm những kiến thức, những món quà tinh thần cho thế hệ trẻ.
Một hôm, trong lớp học, vị Giáo sư bỗng dưng không thấy một học trò đến lớp, Giáo sư rất lấy làm lạ, một buổi rồi nhiều buổi tiếp theo. Các em khác đều khẳng định cậu học trò ấy vẫn bình thường, thi thoảng vẫn thấy cậu ấy trong làng, cậu ấy cho biết đã không còn hứng thú đi học cùng các bạn.
Giáo Sư quyết định tới nhà cậu học trò, gõ cửa. Cậu học trò rất ngạc nhiên và lúng túng. Cậu mời thầy vào nhà, Giáo sư gật đầu rồi tiến tới lò sưởi, nơi có bếp than hồng đang cháy rực. Cậu học trò lúng túng, không biết sẽ mở đầu câu chuyện với thầy như thế nào, ngay lúc này vị Giáo Sư dùng chiếc kéo gắp than cạnh lò sưởi, Giáo sư nhẹ nhàng gắp một viên than củi đang cháy hừng hực trong bếp lò ra xa một góc. Cục than rời khỏi đống lửa cháy đỏ hồng, từ từ tối dần tối dần rồi tắt hẳn, nguội lạnh …Vị giáo sư vẫn im lặng, cậu cậu học trò chỉ biết quan sát từng hành động của thầy.
Hòn than đã tắt, nguội lạnh, không còn sức sống. Giáo sư nhìn cậu học trò rồi gắp hòn than củi đã tắt đó vào bếp lửa. Nó từ từ nóng lên, bắt đầu bắt đầu bắt lửa từ những hòn than bên cạnh, nó dần dần đỏ lên, rồi cháy bùng lên. Mắt cậu học trò bỗng nhòe đi, cậu đã cảm nhận được, đã nghĩ tới một điều gì đó, cậu đã hiểu ra một điều gì đó. Cậu tiến tới, nắm lấy tay vị Giáo sư; Thưa thầy con đã hiểu, từ ngày mai con sẽ lại tới lớp cùng các bạn ….
” Muốn đi nhanh và xa hơn hãy đi cùng nhau“
Biên Tập: BNI Heritage Chapter, BNI Hà Nội 2,